30 June 2010

Quốc hội "bác" Dự án "cao tốc": Xin chúc mừng Chính phủ!

Ở tầm vĩ mô này, người "bị" bác bỏ không phải là người thua, mà chính là người thắng. Bởi qua đối thoại, người ta hạnh phúc khi tiếp thụ được một trường nhìn mới, và vì thế, con đường cần đi càng trở nên sáng tỏ. Đó là lí do vì sao, bà Hillary Clinton dù cho bị B. Obama đánh bại trong những cuộc tranh luận nảy lửa khi Đảng Dân chủ cần chọn ứng viên tổng thống, sau đó vẫn vui vẻ trở thành trợ thủ đắc lực cho "đối thủ" trong bộ máy vận hành nước Mỹ.

Chỉ có kẻ tầm thường mới dám "coi thường" người mình "đánh bại". Khi Obama mời "người cũ" làm cánh tay phải của mình, ông đâu dám tư duy bằng hai chữ "thắng, bại" như là hai trạng thái đối lập. Trong chiến tranh, chỉ có kẻ sống sót là chiến thắng, nhưng trong tranh luận, tất cả đều thắng.

Và vì vậy, ở Quốc hội của đất nước chúng ta, trong sự kiện "cao tốc" này, không có chuyện "Quốc hội bị chia rẽ" như một tờ báo nước ngoài nói vớ vẩn, bởi không có ai thua ai thắng, dù là người tán thành hay người bác bỏ, mà tất cả đã cùng thắng cho một góc nhìn mới được mở ra đối với mỗi con người.

Tác giả: NGUYỄN LƯƠNG HẢI KHÔI


Ngày 19/6/2010, Quốc hội đã không thông qua dự án xây tàu Shinkansen Bắc Nam mà Chính phủ đề xuất. Nhìn từ sự kiện này, nhiều người đã muốn bảy tỏ lời chúc mừng, trước tiên, đến Chính phủ, và sau đó là, Quốc hội.



Một bên đề xuất, một bên khước từ. Tại sao lại chúc mừng cả 2? Thắc mắc như vậy là biểu hiện của cái nhìn nông cạn. Bởi lẽ, sự khước từ này phản ánh sự trưởng thành của cả hai, Quốc hội và Chính phủ.

Xin chúc mừng Chính phủ

Quốc hội "bác" đề xuất của Chính phủ, chính là biểu hiện của sự trưởng thành của Chính phủ vậy.

Cốt tử của dân chủ là đối thoại. Trong đối thoại, đề xuất và bác bỏ là chuyện bình thường. Bình thường với cả người bác bỏ và người bị bác bỏ.

Tiếp nhận và vui vẻ chờ đợi sự bác bỏ của phía người đối thoại là sự trưởng thành của một năng lực văn hóa.

Một chàng trai tuổi 20 có thể chẳng thèm chào thầy giáo cũ chỉ để khẳng định bản lĩnh cá nhân. Nhưng khi chàng trai đó trở thành một người đàn ông trung niên, người ấy có thể cúi đầu thi lễ một đứa trẻ.

Ở tầm quốc gia, bản lĩnh này đặc biệt hơn thế nhiều. Trên thế giới, những nước mà Chính phủ có khả năng lắng nghe sự bác bỏ của Quốc hội thì không nhiều. Chủ yếu tập trung ở những nước đã phát triển, những nước thuộc "thế giới hạng nhất".

Điều đó cho thấy Việt Nam đã tiến một bước tiến dài.

Ta thử nhìn sang Trung Quốc, một cường quốc kinh tế, Chính phủ đã bao giờ để Quốc hội bác một kế hoạch của mình? Đập Tam Hiệp khổng lồ xúc phạm đến Bà mẹ Trái Đất, hôm nay, đã bắt đầu gây họa, điều này các nhà khoa học Trung Quốc đâu phải không thấy trước?





Hoặc, hãy thử nhìn sang một số nước Châu Phi, ở đó chính phủ có bao giờ biết xin phép Quốc hội một lời, ngay cả khi phát động một cuộc chiến? Đó là những quốc gia "trẻ con" vậy.

Không phải đợi đến khi Quốc hội bác dự án đường sắt cao tốc, người Việt Nam mới nhìn thấy sự bản lĩnh già dặn của Chính phủ. Đọc "Hồ Chí Minh toàn tập", chúng ta nhìn thấy ở đó tư tưởng dân chủ được triển khai thành một hệ thống, thông qua những bài viết riêng lẻ. Nước Việt Nam hiện đại được khai sinh và kiến thiết từ những dòng chữ ấy. Mối quan hệ giữa hai điều này không phải là ngẫu nhiên.

Xin chúc mừng Quốc hội

Ở Quốc hội nước ta, đối thoại và tranh luận tự do giữa Nghị trường đã là một điều hiển nhiên, ngay sau ngày thành lập. Hiến pháp 1946 có một điều quy định: Đại biểu Quốc hội không bị truy tố vì lời nói của mình ở Quốc hội!

Nhưng đáng tiếc thay, cuộc chiến kháng Pháp vệ quốc nổ ra, rồi chiến tranh chống Mỹ thống nhất đất nước kéo dài, đã làm cho tinh thần đối thoại và tranh luận không được phép phát triển thành một nét văn hóa chủ đạo.

Bởi lẽ, trong thời chiến, không ai có thể đem kế hoạch Chiến dịch Điện Biên hay chiến dịch Hồ Chí Minh ra trình Quốc hội, rồi mời toàn dân tranh luận sôi nổi trên báo chí. Trong chiến tranh, dân tộc buộc phải trao sinh mệnh của mình cho những nhà hoạch định chiến lược, mà giờ đây đã được thừa nhận là những anh hùng.

Thế nhưng, đó là thời chiến. Bước vào thời bình, Việt Nam cần khắc phục cái quán tính của thời chiến. Và sự kiện dự án đường sắt cao tốc vừa qua, cho thấy Quốc hội đã khắc phục được quán tính tất yếu do hoàn cảnh éo le của lịch sử tạo ra.

Điều này rất có ý nghĩa. Lịch sử nhân loại có một điều đặc biệt sau đây. Có vô số lãnh tụ thiên tài trong các cuộc chiến. Nhưng trên con đường đến "hiện đại" của các dân tộc, dù là ở Phương Tây hay Phương Đông, chưa từng có ai được coi là "lãnh tụ thiên tài", theo cái nghĩa là người đóng vai trò quyết định đối với dòng chảy lịch sử đó.

Nhật Bản từng tiến hóa từ một quốc gia phong kiến thành một quốc gia hiện đại trong 30 năm mà không hề có vị "lãnh tụ thiên tài" nào hết. Minh Trị không phải là bậc "thánh" như nhiều người lầm tưởng. Ông này lên ngôi khi mới 14 tuổi, cả bản lĩnh và trí tuệ đều chưa kịp lớn. Ở Trung Quốc, Chủ tịch Mao Trạch Đông là "lãnh tụ thiên tài" trong thời chiến, nhưng khi ông tiếp tục đóng vai trò ấy trong lĩnh vực kinh tế, dân tộc Trung Hoa phải nếm trải một giai đoạn lịch sử khó quên.



Ảnh: Lê Anh Dũng.


Trong sự nghiệp kiến thiết quốc gia, sự đối thoại, cùng tất cả các hiện tượng của nó như "đề xuất" và "bác bỏ", "phê phán" và "biện bộ", "chứng minh" và "phản biện", trở thành động lực của mọi động lựccho sự phát triển của quốc gia.

Ở tầm vĩ mô này, người "bị" bác bỏ không phải là người thua, mà chính là người thắng. Bởi qua đối thoại, người ta hạnh phúc khi tiếp thụ được một trường nhìn mới, và vì thế, con đường cần đi càng trở nên sáng tỏ. Đó là lí do vì sao, bà Hillary Clinton dù cho bị B. Obama đánh bại trong những cuộc tranh luận nảy lửa khi Đảng Dân chủ cần chọn ứng viên tổng thống, sau đó vẫn vui vẻ trở thành trợ thủ đắc lực cho "đối thủ" trong bộ máy vận hành nước Mỹ.

Chỉ có kẻ tầm thường mới dám "coi thường" người mình "đánh bại". Khi Obama mời "người cũ" làm cánh tay phải của mình, ông đâu dám tư duy bằng hai chữ "thắng, bại" như là hai trạng thái đối lập. Trong chiến tranh, chỉ có kẻ sống sót là chiến thắng, nhưng trong tranh luận, tất cả đều thắng.

Và vì vậy, ở Quốc hội của đất nước chúng ta, trong sự kiện "cao tốc" này, không có chuyện "Quốc hội bị chia rẽ" như một tờ báo nước ngoài nói vớ vẩn, bởi không có ai thua ai thắng, dù là người tán thành hay người bác bỏ, mà tất cả đã cùng thắng cho một góc nhìn mới được mở ra đối với mỗi con người.

Và cuối cùng, xin chúc mừng Báo chí và tinh thần công dân


Không phải ngẫu nhiên mà Chủ tịch Quốc hội đã gửi lời chúc mừng đến các Nhà báo, nhân đến ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam. Bởi như Chủ tịch nhận định, Báo chí đã góp phần rất lớn trong việc truyền tải ý kiến của xã hội đến với Quốc hội và Chính phủ về dự án đường sắt cao tốc. Có ý kiến đồng tình, có ý kiến phản đối. Không ý kiến nào bị loại bỏ. Và qua các cuộc tranh luận sôi nổi trên báo chí, Quốc hội và Chính phủ đã được cung cấp thêm nhiều góc nhìn mới để ra quyết định.

Như vậy, cấu trúc của tiến trình ra quyết sách của Việt Nam đã có một bước tiến đáng kể. Đã khắc phục quán tính của kiểu ra quyết định thời chiến, mà tiến hóa hơn một bước, nhiều thành phần xã hội cùng tham gia vào quyết định, trong trường hợp này là quyết định phủ quyết.

Điều này không thể có được ở những quốc gia mà tinh thần công dân còn chưa nảy nở. Khi những con người mang tinh thần công dân, tinh thần coi trách nhiệm đối với đất nước, với xã hội như là sứ mệnh của chính mình, đã lên tiếng "trăm hoa đua nở", với vô số xu hướng khác nhau, thì rõ ràng, Việt Nam đã hội tụ khá đầy đủ các yếu tố tinh thần cho sự phát triển bứt phá.

Điều còn lại cần phải cải cách là, làm cho quá trình đánh giá, tán thành, phản biện... diễn ra trước khi chính sách được trình lên Quốc hội, chứ không phải ngược lại. Khi chất lượng chính sách được nâng cao, không gì có thể cản trở Việt Nam tiến lên phía trước.

 

29 June 2010

Sợi buồn con nhện giăng mau. . .

macro nhện

#1






#2






#3






#4






#5



Cám ơn các bác ghé thăm và góp ý.










via VNPHOTO.net Forum bài của hnhcuong 

Blackberry chính hãng ở Việt Nam : cực khoái với BIS/BES, mặt trái từ nhà cung cấp Viettel

2 mặt Blackberry chính hãng ở Việt Nam



Xin phép được sửa lại bài viết này một chút, đó là câu chuyện mà có lẽ đây là kỷ niệm với Viettel mà mình không bao giờ quên được. Muốn được chia sẻ với anh em 

PHẦN I: CẢM NHẬN SỰ KHÁC BIỆT


Trên diễn đàn này đã có rất nhiều bài viết cảm nhận về Blackberry của Viettel cũng như dịch vụ BIS/BES đi kèm theo nó. Và thật sự khi đã sử dụng rồi, có lẽ không ai là không thích thú, không ai là không thốt lên: "Đã quá! Đúng là khác biệt!"

Còn nhớ, khi biết dùng điện thoại di động, mình đã nghe tới thương hiệu Blackberry cũng như các dịch vụ của nó, ao ước có được một cái và cuối cùng mình cũng đặt mua được con Blackberry Curve 8320 của BOB. Khi dùng mình thấy rất hài lòng và dần dần đam mê và đem lòng yêu nó.

Cũng tìm cách tự học hỏi, nghiên cứu các cách cài đặt phần mềm, up ROM, cài Service Book để tìm hiểu và thỏa mãn phần nào cơn khát các tính năng của Blackberry.

Thế rồi, khi Viettel cung cấp BB và dịch vụ đi kèm. Thấy bác Buisuoi mua con BB8700 dùng BIS và cùng với nhiều anh em tinhte khác chia sẻ cảm giác hưng phấn, thỏa mãn. Mình cũng ao ước được như vậy...

Sau khi trao đổi, hỏi ý kiến và được sự tư vấn, chỉ bảo tận tình của bác Buisuoi, mình đã quyết định sắm con 8700 của Viettel.

Tranh thủ giờ nghỉ trưa mình đến 70 Trần Hưng Đạo làm thủ tục mua và đăng ký sử dụng BIS1 của Viettel: 2.800.000 (tiền máy) + 2.160.000 (đóng trước 6 tháng cam kết) = 4.960.000.

Sau khi kiểm tra xong, phi xe ra quán cafe, tháo SIM ở BB8700 ra, lắp vào con 8320 của mình. Con 8700 mình cho vào hộp cùng toàn bộ phụ kiện đi kèm vẫn nguyên đai, nguyên kiện, chưa dùng 1 tí nào, và bắt đầu cảm nhận.

Cái đầu tiên mà mình cảm nhận thấy rõ nét đó là, chữ "edge" đã chuyển thành "EDGE", báo hiệu đang sử dụng dịch vụ BIS. Tiếp theo server đẩy về BB cấu hình, bao gồm các folder email, BlackberryMaps, Blackberry Help, Yahoo! Messenger (những cái này trước đây không sử dụng được nên mình đã remove ra khỏi BB).

Kiểm tra Service Book thấy có hơn 20 entries. Quay sang thử chế độ pushmail. Mình lấy con iPhone, soạn một cái mail và gửi. Khi iPhone báo hiệu đã gửi xong, mình chưa kịp đặt iPhone xuống bàn thì BB đã rung lên. Đúng là nhanh thật.

Mình quyết định Wipe Handheld để trở về mặc định ban đầu, dùng OS 4.5 của T-mobile, không đổi OS của Viettel vì trước đây cài đặt lung tung hết, với lại dung lượng còn ít quá. Wipe handheld xong, mình cắm vào laptop và cài đặt thêm những ứng dụng mà trước đây không dùng được đã remove như BB Messenger, Yahoo!Messenger, ICQ, Google Talk, AIM,...

Xong xuôi, vào check vào Network để server push Service Book về máy, toàn bộ quá trình diễn ra nhất nhanh chỉ khoảng hơn 1 phút. Đăng nhập vào yahoo ngon lành, không khác gì yahoo! messenger trên máy tính cả. Tranh thủ gửi cái thư thông báo cho bác Buisuoi. Ngay lập tức bác Buisuoi reply lại và hướng dẫn dùng các phần mềm của BB.

Mỗi lúc lại thấy một thú vị mà trước đây chưa bao giờ được cảm nhận anh chị em tinhte ạ. Tuyệt vời! Đúng là khác biệt! Đáng đồng tiền, bát gạo! Không thể trì hoãn cái sự sung sướng đó lại được! Khà khà!

PHẦN II: CẢM NHẬN SỰ THẤT VỌNG

Niềm vui vì được cảm nhận sự khác biệt khi hưởng dịch vụ BIS Viettel vẫn còn nhưng chẳng được bao lâu. Số là, ngay hôm sau tình cờ có duyên gặp được bác 2 member tinhte là Caravan Thang và bạn của bác Caraven (em sơ xuất không hỏi tên - thành thật xin lỗi bạn của bác Caraven, nếu bác đọc bài này nhớ PM cho em xin tên và số ĐT của bác nhé) đang làm việc gần chỗ em ở. Mấy anh em gặp nhau và mình có mang con 8700g hàng chính hãng do Viettel cung cấp ra mấy AE giao lưu. Phải thừa nhận niềm đam mê và hiểu biết về BB nói riêng và các dòng điện thoại nói chung của hai bác này thật đáng nể, đáng kính phục.

Sau khi trao đổi thông tin, hai bác phát hiện ra là con 8700g Viettel của E bị hỏng micro. Lúc này E mới tá hỏa khi hai bác hỏi: "Có thử nghe gọi khi mua không?". Sự thật là E cũng không thử và cũng không thấy nhân viên bán háng BB ở 70 Trần Hưng Đạo yêu cầu em kiểm tra trước khi giao hàng cho khách.

Vấn đề ở chỗ, hôm đó E rất bận, phải tranh thủ buổi trưa phi từ Hà Đông ra để chiều còn kịp giờ làm việc nên cũng không để ý với niềm tin là hàng chính hãng do Viettel cung cấp thì quá yên tâm, có phải hàng Dolly đâu mà phải kiểm tra. Hơn nữa, thực sự hôm đó pin của BB8700g sắp hết mà mình thì không biết lúc nào xong việc về nhà để mà xạc lại pin theo đúng cách mà AE chia sẻ trên tinhte. Thế nên mình lắp vào 8320 và sử dụng tạm cho đến hôm chủ nhật gặp được bác Caravan Thang và bạn.

Cảm giác lúc đó thật Shock, Shock vì mình không tin mình dính phải con 8700g Viettel bị lỗi, shock vì mình không được nhân viên bán hàng giải thích và hướng dẫn mình tìm hiểu, kiểm tra. Shock vì không biết sẽ ra sao khi mà mình bỏ tiền ra mua máy mới, chưa gọi được phút nào mà BB8700 đã bị câm. Và thực sự hoang mang nếu BB8700g hàng chính hãng do Viettel cung cấp mà bị mở máy ra, thay cho cái micro chẳng biết là cũ hay mới vào, dán con tem của Viettel là thành máy mới và chính hãng sao?!...

Rất bức xúc, mình điện thoại đến số điện thoại đường dây nóng bán BB Viettel tại Hà Nội 0462555888 thì thấy giọng mà mình chẳng biết là nam hay nữ (nhưng chắc là nữ vì nghe báo chí nhắc đội ngũ này toàn nữ) hướng dẫn mình gọi điện đến số 19 mấy số không và thêm cái gì đó 098 đằng sau. Lằng nhằng, mình dập máy và gọi tiếp đến số 0983818818 lần thứ nhất không thấy ai nhấc máy (chắc là đường dây nóng quá nên không liên lạc được). Gọi lại lần thứ 2 cũng phải 30 giây sau mới thấy có người nghe máy. Mình rất bực tức và yêu cầu nhân viên của Viettel giải quyết ngay vì thấy quảng cáo giải quyết 24/7 mà họ trả lời là ngày nghỉ, và hẹn mình thứ 2 mang máy đến họ sẽ bảo hành. Mình không đồng ý và yêu cầu phải giải quyết ngay. Người thanh niên cầm máy đó cho mình số điện thoại hỗ trợ của người bán hàng cho mình. Mình gọi cũng chỉ nhận được câu trả lời ngày mai vì hôm nay kà ngày nghỉ.

Bác Caravan Thang va bạn động viên mình cứ bình tĩnh, chắc Viettel là công ty lớn, có uy tín, không có gì phải lo. Máy mới mua, chưa dùng thì chắc không vấn đề gì.

Ngậm ngùi, cả ngày hôm đó cứ suy nghĩ quẩn quanh, ức lắm...! Đêm hôm đó mình không ngủ được.... Đấy chính là cái đau của mình..... Niềm vui không được trọn vẹn.

PHẦN III: CẢM NHẬN SỰ KHÁC LẠ

Tranh thủ xong nhiệm vụ, khoảng 12 giờ 45 phút không kịp ăn uống gì cả, phi xe đến 70 Trần Hưng Đạo khoảng 1 giờ nhưng không có ai vì mình nghĩ hôm mình mua máy có điện thoại đến trước họ nói làm cả trưa nên yên tâm đến. Đợi đến khoảng 1 giờ 35 phút, một người phụ nữ bán hàng đến và mình có trình bày sự việc, chị đó gọi điện cho nhân viên bán hàng cho mình hôm trước đến để giải quyết. 1 giờ 45 phút, họ đến.

Mình trình bày lại sự việc một lần nữa, anh thanh niên hôm trước bán máy cho mình không biết có phải là nhân viên bán hàng của Viettel hay không vì không thấy đeo thẻ kiểm tra micro rồi ấn nút cho loa ngoài của con 8700 hàng chính hãng do Viettel cung cấp thì nó hú như còi cứu hỏa. Anh thanh niên đó tắt loa và ấn mạnh tay mấy phát vào chỗ micro không được và phán micro của 8700 hỏng và phải để lại để bảo hành. Mình không đồng ý với lý do: "

- Thứ nhất, tôi bỏ tiền ra mua hàng mới, hàng đảm bảo chính hãng của Viettel cung cấp và mua dịch vụ BIS của Viettel chứ không mua hàng mới đã qua bảo hành chính hãng do Viettel cung cấp.

- Thứ hai, tôi không đồng ý để lại máy cho các anh mở máy ra, sửa chữa rồi lắp lại trả cho tôi gọi là hàng mới 100% chính hãng do Viettel cung cấp.

- Thứ ba, khi BB 8700 bị tháo ra sẽ không được như cũ và cũng không còn zin.

- Thứ tư, micro của 8700 gắn chết vào main chứ không phải như micro của Nokia hay là các hãng khác là micro cắm vào giắc là xong.

- Thứ năm, máy tôi chưa gọi được phút nào, tôi yêu cầu đổi lại máy mới cho tôi."

Anh thanh niên mặc áo vàng không đeo thẻ đó giải thích: "Quy trình bảo hành của Viettel là chỉ được đổi máy trong vòng 24 giờ, sau 24 giờ phải làm theo đúng quy chế là để lại máy để kiểm tra, bảo hành, sau đó dán tem bảo hành lại như cũ, đảm bảo cho anh".

Mình không đồng ý và yêu cầu đổi máy mới, còn nếu không đổi máy mới thì phải có cách giải quyết thấu tình đạt lý, tâm phục khẩu phục.

Anh thanh niên này gọi một anh thanh niên khác cũng mặc áo vàng, được giới thiệu là nhân viên kỹ thuật của Viettel Blackberry (mình không biết có phải là nhân viên kỹ thuật của Viettel Blackberry hay không hay là một anh nhân viên nào đó của Viettel vì không đeo thẻ nhân viên) đến cầm con BB 8700 hàng chính hãng do Viettel cung cấp lên xem và hỏi anh kia bị làm sao, cũng dùng tay ấn ấn mấy phát vào chỗ micro xong giải thích cho mình là micro bị hỏng và nói đúng như anh kia nói là phải để lại để họ kiểm tra, sửa lại. Mình vẫn kiên quyết không đồng ý và nói: "Hàng chính hãng do Viettel cung cấp, máy vẫn còn nguyên, chưa bị sước, vẫn còn nguyên tem, lỗi hỏng do kỹ thuật, tôi yêu cầu được đổi máy mới!". Thấy mình không đồng ý, anh ta bỏ đi. Mình nói với anh thanh niên bán hàng: "Tôi yêu cầu được gặp và làm việc trực tiếp với lãnh đạo của cửa hàng này!".

Một lát sau, một chị phụ nữ mặc áo đỏ, váy đen đi ra hỏi han làm sao (chị này mình không biết có phải là quản lý cửa hàng 70 Trần Hưng Đạo hay không vì tuyệt nhiên không thấy đeo thẻ nên không biết chức vụ là gì và cũng không biết có phải người của Viettel hay không). Mình trình bày lại sự việc, chị ta tra cước điện thoại xem từ lúc mua cho đến hôm qua mình có liên lạc hay không. Kiểm tra xong, chị ta nói anh có gọi điện (hết mấy trăm giây gì đó mình không nhớ) theo như chị ta nói. Mình trình bày: "Sau khi tôi mua, điện thoại sắp hết pin nên tôi tháo sim ra lắp vào máy khác để gọi, công việc của tôi cần liên lạc." Chị quản lý cửa hàng hỏi lại anh nhân viên mặc áo vàng là: "Chế độ bảo hành như thế nào?". Mình hơi sốc vì quản lý cả một cửa hàng nổi tiếng mà không biết quy trình và chế hộ bảo hành, lãnh đạo kiểu gì thế? Quan liêu quá!. Anh thanh niên đó trả lời: "Giống như Nokia!". Chị ta quay sang nói: "Chúng tôi chỉ một đổi một trong vòng 24 giờ, hết 24 giờ chúng tôi sẽ bảo hành theo đúng quy chế do Tổng công ty quy định!".

Nói thật, lúc này mình tức nổ đom đóm mắt. Ức lắm nhưng vẫn phải kiềm chế xuống.

Chị ta nói tiếp:

- "Anh ơi! Nokia còn bảo hành như thế nữa là...!"

Mình trả lời: "Tôi không biết, tôi không dùng Nokia nên tôi không quan tâm chế độ bảo hành của nó như thế nào, tôi dùng Blackberry 8700 hàng chính hãng do Viettel cung cấp và dùng iPhone, tôi cần không biết Nokia bảo hành ra sao!".

- "Nhưng mà bảo hành phải có quy định!"

- "Tôi nói với chị khi tôi mua BB của cửa hàng chị, nhân viên bán hàng không hề giải thích cho tôi là tôi chỉ được đổi máy trong vòng 24 giờ đồng hộ, không ai giải thích cho tôi cả, cũng không ai hướng dẫn tôi phải kiểm tra máy cả. Còn đây là hợp đồng và cam kết của các chị đây, cũng không có chỗ nào thể hiện cho tôi biết đối với máy BB khi mua tôi được làm gì, không được làm gì, đổi máy ra sao, bảo hành như thế nào. Tôi là khách hàng, quyền lợi của tôi không đảm bảo khi không được giải thích và hướng dẫn mà cái này là trách nhiệm của các chị. Quy định là do công ty chị tự ban hành ra, tôi có được gửi đến đâu mà tôi biết, trong hợp đồng và cam kết không quy định thì làm sao mà tôi biết được. Có hai nhân viên bán hàng của chị đây, tôi mua nhưng không được giải thích. Tôi không nói sai! Chị hỏi đi!"

Anh thanh niên đó cũng thừa nhận là không giải thích với mình, chị ta không nói được gì nữa và nhận lỗi là do sơ xuất của cửa hàng, đề nghị mình thông cảm để lại máy. Tất nhiên không bao giờ mình đồng ý để họ mang máy mới 100% hàng chính hãng do Viettel cung cấp ra đập phá rồi lắp lại, dán mấy con tem lên gửi lại trả mình là xong.

Lát sau họ mời mình ra gặp anh thanh niên không đeo thẻ nhân viên mà lúc trước được giới thiệu là nhân viên kỹ thuật Viettel Blackberry. Họ mời mà như đuổi mình vậy. Mình không hiểu mấy cái giá trị văn hóa cốt lõi của Viettel mà ông Phó tổng giám đốc Viettel đọc vanh vách trên truyền hình tại buổi truyền hình trực tiếp có đến được với từng nhân viên như ông này nói hay không, giá trị văn hóa cốt lõi của Viettel để ở đâu!?

Anh này cũng làm lại thao tác ấn ngón tay cái giống lần trước và gọi điện cho ai đó bằng 87 của mình nhưng chắc họ không nghe được câu nói của anh ta. Anh ta lại giải thích giống y như cũ. Mình không đồng ý để lại máy và yêu cầu được đổi máy mới vì thực tế mình chưa dùng được cái gì cả, nếu mình dùng vài ngày nghe gọi bình thường rồi thì mình chấp nhận để lại máy nhưng đằng này chưa gọi được cuộc gọi nào mà phải để lại sửa hay sao. Vô lý! Bất công!

Họ lại gọi chị quản lý mặc áo đỏ váy đen lúc nãy ra, vẫn bài cũ, không khá hơn được và trả lời mình: "Chúng tôi không có quyền đổi máy cho anh vì chúng tôi hết quyền!" Mình yêu cầu: "Chị chỉ cho tôi phải gặp ai có quyền đổi máy và gặp ai giải quyết được vấn đề của tôi?" Không ai trả lời! Mình yêu cầu: "Tôi yêu cầu chị lập biên bản buổi làm việc ngày hôm nay cho tôi và cho người kiểm tra lại máy, ghi rõ trong biên bản tình trạng máy, lời khai của tôi và giải thích của các chị, hướng dẫn của các chị sau đó niêm phong toàn bộ lại, đưa cho tôi để tôi đi giải quyết theo cách của tôi!".

Nói thật, lập biên bản xong mình sẽ làm đơn gửi lãnh đạo Viettel, gọi điện cho Hiệp hội bảo vệ người tiêu dùng Việt Nam và các cơ quan báo chí ngôn luận nhờ can thiệp, sau đó sẽ khởi kiện ra Tòa án để bảo vệ quyền lợi của mình.

Chị phụ nữ nói: "Để em gửi thắc mắc của anh qua mạng lên cho công ty để họ trả lời!". Mình nói: "Chị cứ làm đúng như tôi nói, tôi yêu cầu lập biên bản và niêm phong toàn bộ máy và phụ kiện lại. Tôi sẽ tự giải quyết. Tôi không tin các chị, ai mà biết được các chị làm như thế nào! Tôi không tin nữa!". Chị ta bảo mình ngồi chờ và liên hệ với cấp trên.

Ra ngoài hút mấy điếu thuốc xong, thì anh thanh niên bán hàng gọi mình vào và nói các sếp đã thảo luận xong, đồng ý đổi cho mình. Cảm giác bực tức lắng xuống, cảm giác hài lòng vì quyền lợi chính đáng của mình đã được bảo đảm. Mình điện thoại cho bác Caraven Thang và nhờ bác cùng mấy anh em tinhte đến để kiểm tra giúp mình đúng là máy mới hay không hay lại.... Vì đơn giản mình không tin Viettel Blackberry, không tin vào cách phục vụ, bán hàng và bảo hành của họ nữa. Thực sự đã mất lòng tin, lòng tin mà đi đâu mình cũng quảng cáo Viettel....

Phải thừa nhận, bác Caraven Thang và anh em tinhte rất nhiệt tình, khoảng 2-3 phút đã đến 70 Trần Hưng Đạo hỗ trợ mình ngay. Sau khi kiểm tra xong, các bác gật đầu mình mới yên tâm.

Mình ra về, không một lời xin lỗi, không một lời nói động viên từ đội ngũ lãnh đạo, nhân viên của Viettel. Mình biết từ lý thuyết giá trị cốt lõi văn hóa của Viettel đến thực tế là cả một quá trình mà mười mấy năm Viettel đúc kết, cô đọng chỉ trong mấy dòng. Nhưng lý thuyết đến thực tế còn cả một quá trình mà thực tế luôn phũ phàng, ít nhất là với những gì mình trải qua.

PHẦN IV: LỜI KẾT

Tất cả những nhân viên làm việc với mình mình đều biết tên dù họ không đeo thẻ nhưng mình cũng không muốn nêu tên. Mình viết thêm vào bài này với suy nghĩ chia sẻ sau khi bức xúc việc đi bảo hành BB8700 hàng chính hãng do Viettel cung cấp. Kết quả cuối cùng là mình đã được đổi máy mới. Mình cũng mong anh em tinhte:

- Khi đi mua máy nên kiểm tra máy thật kỹ trước khi mua để tránh lặp lại sự việc đau lòng, bực mình, mất thời gian như mình.

- Yêu cầu nhân viên bán hàng giải thích quyền, lợi ích và nghĩa vụ của người mua.

- Yêu cầu họ cung cấp cho mình quy định về chế độ bảo hành, sửa chữa.

Mình cũng hi vọng, nếu lãnh đạo nào của Viettel đọc được bài này cũng nên:

- Xem lại đội ngũ lãnh đạo, nhân viên của mình (từ đạo đức, tác phong, trang phục, lời nói, thái độ, trách nhiệm việc làm của từng lãnh đạo, nhân viên).

- Xem lại giá trị cốt lõi văn hóa Viettel, xem lại nội quy, quy định, quy chế làm việc đối với Viettel nói chung và từng lãnh đạo, nhân viên nói riêng.

- Xây dựng quy định về chế độ bảo hành cụ thể, được thể hiện đầy đủ trong hợp đồng và cam kết sử dụng dịch vụ (đừng lấy ví dụ bảo hành Nokia ra dọa khách hàng. Blackberry là Blackberry, Nokia là Nokia), đừng bên "bảo" linh tinh với khách hàng để "hành" khách hàng.

- Khi làm việc hay giải thích với khách hàng nên có thông tin rõ ràng, viện dẫn cả văn bản, giấy tờ quy định của công ty và coi đó như một phụ lục không thể tách rời của hợp đồng hoặc cam kết sử dụng dịch vụ.

- Cần có một đội ngũ kiểm tra, giám sát có tinh thần, trách nhiệm, làm việc độc lập để biết lãnh đạo, nhân viên của mình làm gì.

Mình viết để chia sẻ, nếu các bạn muốn thảo luận xin hãy văn hóa và tinh tế.

Đây là kinh nghiệm của mình để anh em rút kinh nghiệm, mà lỗi đầu tiên phải nhắc đến là bản thân mình khi mua không tìm hiểu kỹ chỉ vì quá tin vào một thương hiệu, một cái tên có uy tín và đang vươn ra quốc tế để rồi thất vọng. Hãy tìm hiểu kỹ trước khi mua và phải nhớ hỏi kỹ trước khi dùng nhé!

Cảm ơn!

27 June 2010

Hương Giang bon chen với hoa sen

cái nào đẹp hơn ta?





















23 June 2010

Nước mắm rươi

Về Duyên Hải ăn nước mắm rươi







Ở đồng bằng sông Cửu Long, nếu như nước mắm Phú Quốc là đặc sản mang tính thương mại cao thì nước mắm rươi Duyên Hải (Trà Vinh) được xem là một thứ đặc sản có một không hai.


“Nước mắm ngự”

Các cụ già tại xã Trường Long Hòa, huyện Duyên Hải, cho biết: “Ai đến xứ này cũng đều nếm qua nước mắm rươi và mua vài lít đem về”. Ông Nguyên, một người dân trong xã tự hào: “Tôi có ông bạn ở Cần Thơ, lần nào qua chơi, ông ấy cũng bảo phải tặng vài lít mắm rươi đem về mới chịu”.

Ở đồng bằng sông Cửu Long, rươi có nhiều ở các vùng ven biển Bến Tre, Bạc Liêu, Cà Mau… nhưng nhiều nhất là ở Trà Vinh. Rươi xuất hiện khoảng từ tháng mười một (âm lịch) đến sau Tết. Khi nước lớn cùng gió chướng thổi mạnh là thời điểm rươi ra nhiều. Thân rươi mềm nhũn. Lúc bơi dưới nước, các đốt chân rươi xòe ra giống như con rít, chúng quyện vào nhau thành từng dề trôi dọc theo những con sông miền biển. Dân quanh vùng dùng lưới, vợt để bắt.

Anh Nguyễn Văn Tâm, ở xã Trường Long Hòa, nói: “Rươi sau khi bắt về cho vào lu, khạp và chêm muối. Sau đó đem phơi nắng, để khoảng hai tháng là có thể dùng được”. Lúc đó, xác rươi nổi trên mặt lu, còn phía dưới là nước mắm. Nếu muốn để lâu, hoặc mang bán thì phải đem nấu. Tuy nhiên, theo nhiều người dân, nước mắm rươi sống ngon hơn vì giàu chất đạm và dễ ăn. Mắm rươi dùng làm nước chấm, kho thịt, cá là ngon nhất.

Có một giai thoại mà người dân vùng Duyên Hải hay kể đó là vào thế kỷ 18, khi chúa Nguyễn Ánh lánh nạn quân Tây Sơn có ghé vào bờ biển Trà Vinh, người dân nơi đây đã dâng lên nước mắm rươi. Về sau, khi lên ngôi, vua Gia Long vẫn nhớ hương vị nước mắm này. Vì thế hằng năm, dân Trà Vinh đem sản vật này tiến cống vua nên mắm rươi còn được gọi là “nước mắm ngự”.


Làm nước mắm rươi là thu nhập chính của nhiều người dân tại Duyên Hải.


Xã Trường Long Hòa có 1.460 hộ gia đình, thì gần phân nửa trong số đó làm nước mắm rươi. Khu du lịch biển Ba Động tại Duyên Hải thu hút nhiều khách gần xa. Đến khu du lịch này, khách không chỉ tham quan cảnh đẹp của biển mà còn được thưởng thức đặc sản mắm rươi. Ông Nguyễn Văn Sen, chủ cơ sở nước mắm Hương Sen, cho biết: “Khi khách đến đây, ai cũng tìm mua nước mắm rươi vì đây là đặc sản có một không hai của Trà Vinh”. Mỗi tháng, cơ sở của ông Sen bán khoảng 500 lít nước mắm rươi cho khách du lịch và nhiều đại lý trong tỉnh.

Rươi ngày càng ít

Tại xã Dân Thành, nước mắm rươi còn là nguồn thu nhập của nhiều hộ dân. Đây là một trong những xã của Trà Vinh được chính phủ Canada tài trợ thực hiện dự án hỗ trợ người nghèo mua lu, khạp phục vụ chế biến nước mắm rươi; trợ giúp thiết kế nhãn hàng, kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm và đưa nước mắm rươi vào siêu thị. Đây chính là cơ hội thoát nghèo của nhiều gia đình trong xã. Ngoài việc làm nước mắm rươi, nhiều người còn bắt rươi sống bán cho cơ sở chế biến nước mắm. Một đôi rươi (khoảng 40 lít) bán được từ 60.000-70.000 đồng, tùy thời điểm. Chính vì vậy, rươi còn là thu nhập chính của nhiều hộ nghèo.

Tuy nhiên, hiện nay, nhiều người ngậm ngùi bỏ nghề làm nước mắm rươi. Ông Lê Minh Nguyện, Phó chủ tịch Hội đồng nhân dân xã Trường Long Hòa, cho biết: “Ngày trước, gần phân nửa hộ dân trong xã làm nước mắm rươi. Nhưng hiện nay, nhiều hộ không làm nữa vì rươi ngày càng hiếm”. Người dân cho biết, lúc còn hoang sơ, rươi có khắp nơi nên mạnh ai nấy bắt. Trong những năm gần đây, phong trào nuôi thủy sản phát triển mạnh, đất tự nhiên bị thu hẹp nên người dân không thể đi vớt rươi “chùa” như trước. Hơn nữa, các loại hóa chất đổ xuống sông, vuông nuôi tôm… đã khiến rươi không còn đất sống.

Khánh Hạ

40 Breathtaking Bird Photos By John & Fish

via Bored Panda by Bored Panda on 6/15/10




Birds are social animals – they communicate using visual signals, calls and songs, participate in social behaviors including cooperative breeding and hunting, flocking, and mobbing of predators. Unfortunately, we rarely get to see these fascinating moments of their lives, but thanks to photographers we can finally get closer to them (especially with big, heavy 500mm lenses running for between $5,000 and $9,000).

Meet Johh&Fish - one of the most popular ornithology photography teams around Flickr. They are brother and sister living and working together for over 20 years, however their photography career started only in 2006.

Amazed by the beauty of birds in Taiwan John&Fish just fell in love with the nature. John having extensive training in music and the arts had the necessary discipline and focus to capture birds in the wild. Their each photograph looks like a painting, because from the very beginning John&Fish takes photographs from an artistic perspective.

To capture these fascinating bird images, John and Fish often drive a very long to find the perfect spots. Their Flickr album has already reached over a million views, but they expect to produce more and even better photographs.


1.


2.


3.


4.


5.


6.


7.


8.


9.


10.


11.


12.


13.


14.


15.


16.


17.


18.


19.


20.


21.


22.


23.


24.


25.


26.


27.


28.


29.


30.


31.


32.


33.


34.


35.


36.

37.


38.


39.


40.



(Most of the images are ©John&Fish and are used with their permission)